Cuộc gọi nửa đêm của bà chủ khách sạn đã kết thúc nghề làm vợ 5 năm cay đắng của tôi

30/03/2016 04:05
Điều mà tôi ghét nhất lại đến với tôi, chút động lực cuối cùng giúp tôi duy trì cái nghề làm vợ 5 năm đầu cay đắng cuối cùng cũng đã không còn.

Tôi đã từng nghe qua rất nhiều nghề nhưng cái nghề mà tôi đang làm có lẽ là nghề mới nhất trong các loại nghề: Nghề làm vợ…

Tôi kết hôn đã được 5 năm. Nhưng 5 năm qua, kể từ ngày bước chân về làm vợ anh, tôi chưa có một ngày được làm vợ đúng nghĩa. Tôi đến với anh cũng là do mai mối. Gia đình tôi rất nghèo, trong khi gia đình anh lại vô cùng có điều kiện, khá giả nhất vùng. Tôi không biết lý do anh chọn tôi là gì, tôi chỉ biết, nếu lấy anh, gia đình tôi sẽ được giúp đỡ rất nhiều. Nên tôi gật đầu đồng ý.

Bản thân tôi không phải là một cô gái thích sống dựa hơi, ăn bám, sống cam chịu. Nhưng tôi không hiểu sao sau khi kết hôn với anh, tôi như biến thành một con người hoàn toàn khác. Và tôi, chính thức bước chân vào nghề làm vợ từ hôm đó.

Xem thêm >> Bị cấm 'gần gũi' suốt hai năm trời chỉ vì làm vợ giận

Mẹ chồng tôi thường xuyên nói những lời cay đắng, mỉa mai tôi là kẻ ăn bám. (Ảnh minh họa)

Gia đình chồng tôi vô cùng khó tính. Nhà chồng tôi đông người nhưng mỗi người một tính, một nết, không ai giống ai. Khẩu vị mỗi người cũng khác nhau nên mỗi bữa cơm cứ như một bàn tiệc đãi khách. Tôi cũng không phải loại vụng về, hậu đậu gì vậy mà vẫn bị mẹ chồng hất thẳng bát nước chấm vào người chỉ vì món canh của bà hơi nhạt dù cho tôi đã cố gắng thanh minh rằng người già sức khỏe yếu thì nên ăn nhạt một chút. Kết hôn xong, tôi ở nhà lo việc nội trợ nên mọi chi tiêu đều nhờ cả vào anh. Thấy vậy, mẹ chồng tôi thường xuyên nói những lời cay đắng, mỉa mai tôi là kẻ ăn bám. Tôi còn vô tình nghe được mẹ chồng tôi nói với em chồng tôi:

- Không quản lý chặt, nó lại lén lút mang tiền về cho bố mẹ nó thì nguy.

Nước mắt muốn lăn ra nhưng lại phải trôi ngược vào trong. Tôi quyết tâm tìm việc thì ăn luôn một trận mắng té tát của mẹ chồng:

- Cô nghĩ cái nhà này không nuôi được con dâu hay sao mà phải đi làm. Cô đi làm thì ai lo việc nhà cửa?

Hóa ra mẹ chồng tôi nằng nặc giữ tôi ở nhà là vì tôi đi làm cùng lắm được 3 triệu trong khi bà phải bỏ ra tới 4 triệu thuê ô sin. Mà ô sin thì sao bằng tôi được cơ chứ. Cay đắng, xót xa, cho tôi quá. Đó là mẹ chồng tôi, còn người gọi là chồng tôi, từ khi kết hôn đến giờ, chúng tôi chưa từng có với nhau lấy một ngày tình cảm. Anh đi từ sáng tới tối muộn mới về. Tôi có hỏi thì anh gắt gỏng:

- Cô không cần quan tâm nhiều đến tôi làm gì. Cô chỉ cần hoàn thành tốt cái nghề làm vợ của mình đi.

Nghề làm vợ như anh nói chính là phụng dưỡng bố mẹ chồng, coi sóc việc nhà cửa, sinh con đẻ cái. Nếu nghề làm vợ chỉ có bấy nhiêu thì chắc ai cũng có thể làm được nếu như họ có được một người chồng yêu thương mình, một gia đình chồng cảm thông, thấu hiểu, đằng này với tôi. Lý do tôi nhẫn nhịn và chịu đựng được đến bây giờ chính là vì con, vì anh tuy không quan tâm nhưng vẫn chưa bao giờ phản bội tôi. Tôi, có thể chấp nhận, cam chịu tất cả trừ sự phản bội nên nghề làm vợ mà anh nói, dù nhiều cay đắng, tôi vẫn cố hoàn thành. Cho đến một ngày…

Cuộc gọi nửa đêm của bà chủ khách sạn đã kết thúc nghề làm vợ 5 năm cay đắng của tôi

Tôi vội vã ấn nghe nhưng giọng nói của đầu dây bên kia khiến tôi tê tái. (Ảnh minh họa)

Đã quá nửa đêm rồi mà anh vẫn chưa về. Trời lại đang đổ mưa rất lớn. Lòng tôi như có lửa đốt. Gọi điện cho anh thì anh không bắt máy. Bây giờ có đi tìm cũng không biết anh ở đâu. Đúng lúc ấy thì anh gọi về, tôi vội vã ấn nghe nhưng giọng nói của đầu dây bên kia khiến tôi tê tái:

- Chị là vợ anh Phong (Phong là tên chồng tôi) phải không? Chị đến bệnh viện này ngay đi. Tôi là chủ khách sạn anh Phong đến thuê phòng. Anh Phong vừa nhập viện cấp cứu rồi chị ạ!

Tôi hốt hoảng lao đến bệnh viện tìm anh. Sự thật đau đớn hơn tôi tưởng. Anh đi tìm gái, hai người vui vẻ quá nên gặp sự cố, vì thế nên thay vì về nhà, anh phải nhập viện để cấp cứu vết thương do trận hoan lạc gây nên. Xót xa hơn, bà chủ khách sạn còn cho tôi biết anh là khách quen bấy lâu nay của bà. Tôi bước đi mà lòng nặng trĩu. Điều mà tôi ghét nhất lại đến với tôi, chút động lực cuối cùng giúp tôi duy trì cái nghề làm vợ 5 năm đầu cay đắng cuối cùng cũng đã không còn. Cuộc gọi của bà chủ khách sạn đã giúp tôi chấm dứt tất cả mọi sự chịu đựng. Gió vẫn rít gào, mưa vẫn rơi nặng hạt, trời tối đen như mực, đó có phải là tương lai trước mắt của tôi không?

Xem thêm >> Sau 5 tiếng vật vã với chiếc quần phản chủ, cuối cùng vợ tôi cũng đã giúp tôi lôi được thứ ấy ra ngoài

 

 

Nguồn www.vietgiaitri.com

Cuộc gọi nửa đêm của bà chủ khách sạn đã kết thúc nghề làm vợ 5 năm cay đắng của tôi - Tâm Sự